banner

Nhật ký Đặng Thùy Trâm: tháng 4 năm 1968 (Phần 3/3 )

Posted by Admin On Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

25-04-1968

Cũng vẫn là những tin buồn, trên đường đi học ở tỉnh về, đoàn cán bộ của

Đức Phổ bị địch tập kích nghe nói có hy sinh một số. Nghĩa cũng đi trong số

đó, chẳng hiểu em mình có làm sao không? Em mình xông xáo dũng cảm, dễ

có khả năng đi đầu bám đường lắm. Em ơi! Nếu em có làm sao thì chị biết

nói gì nữa hở em? Chị sẽ khóc ròng bao đêm vắng hay là nước mắt khô lại

thành ngọn lửa thù rực cháy trong tim chị? Mấy ngày này chị vẫn mong em

về thăm bây giờ!...



26-04-1968

Nhận một lá thư từ H8 gửi về, không phải thử của M. mà là của anh Tâm.

Đọc thử chỉ thấy buồn vô hạn. Những ngày qua đã lùi vào dĩ vẵng lẩu rồi, xa

rồi, còn khơi lại làm gi nửa hở anh Tâm? Anh thương em nhưng vô tình làm

em đau khổ? Anh báo tin rẳng M. đang đau yếu, anh nói rằng anh hiểu em,

thương em nhưng thực ra anh có hiểu em đâu? Anh chưa hiểu hết lòng tự ái

của một cô gái xuất phát từ tầng lớp học sinh như em sao? Còn nếu đã hiểu

thì … tốt hơn hết là hãy nói với em về những điều cần thiết trước mắt: công

tác tốt, cảnh giác tốt. Vậy thôi?



30-04-1968

Vẫn buồn ư Th.? Mấy ca thương nặng tưởng không sống nổi hôm nay đã ổn

định cả rồi, những nụ cười trên khuôn mặt còn xanh mướt vì mất máu chẳng

làm Th. vui đó sao? Những lời khen ngợi về thành tích điều trị và tổ chức của

bệnh xá trong tháng qua đã chẳng làm Th. vui đó sao? Vậy mà vẫn cứ buồn.

Nỗi buồn thâm sâu trong lòng mình như những giọt mưa thắm sâu trong lòng

đất của những ngày mưa dài rả rích này. Muốn tìm lấy những niềm vui vô tư

nhưng không sao tìm đươc, bộ ào mình đã hằn những nếp nhăn suy nghĩ rồi,

có cách nào xoá mờ được đâu. Có chăng chỉ làm được điều đó nên bây giờ

chỉ có một yêu cầu: điểu trị cho bệnh nhân khỏi, xây dựng bệnh xá cho tốt. Ôi

sao mình lại sinh ra làm một đứa con gái giàu mơ ước yêu thương đòi hỏi với

cuộc đời quá nhiều như vậy?

Hoàn cảnh của mình là sự ao ước của bao nhiêu người: gia đình êm ấm đầy

đủ, bản thân đã và đang có điều kiện tiến bộ, được công tác hợp khả năng,

được chiều chuộng… Vậy thì có phải tại mình quá đòi hỏi hay không? Hãy trả

lời đi hở cô Thuỳ khó tính và bướng bỉnh!

Nội Quy Comment cho bài viết :
Bạn không có tài khoản Google vẫn có thể Nhận xét bằng cách chọn Tên/URL không nên Ẩn danh. Với Tên/URL bạn có thể bỏ trống URL

:) :( :)) :(( =))